“Didier Drogba bước vào cuộc đời tôi ở phút thứ năm của trận đấu ở Champions League trên sân Velodrome thần thoại của Marseille.
Tôi còn chưa kịp ấm chỗ khi gã khổng lồ với số áo 11 ghi bàn. Cậu ấy ăn mừng bàn thắng đó như thể đó là bàn cuối cùng, đám đông thì phát cuồng, tiếng ồn lúc ấy thật chói tai.”
“Vào giờ nghỉ giữa hiệp, tôi tìm thấy cậu ấy trong đường hầm và nói: ‘Tôi không có tiền để mua cậu, nhưng cậu có người anh em họ nào ở Bờ Biển Ngà cũng đá tốt như vậy không?’.
Drogba cười, ôm tôi và nói: ‘Một ngày nào đó ông sẽ ở một câu lạc bộ với tiềm lực tài chính để mua được tôi.’
“Sáu tháng sau, tôi ký hợp đồng với Chelsea. Tôi đã tìm thấy một câu lạc bộ siêu hùng mạnh mà mọi cầu thủ đều muốn đến vào thời điểm đó. Tôi có một số lựa chọn, nhưng rồi tôi đã nói rằng: ‘Tôi muốn Didier Drogba.'”
“Vài ngày sau, tôi gặp Didier tại một sân bay riêng ở London. Một lần nữa, cậu ấy ôm tôi, nhưng lần này là theo một cách không thể nào quên: một cái ôm thể hiện lòng biết ơn và tình cảm mà một người đàn ông dành cho những ai có ý nghĩa to lớn đối với anh ta.
Sau đó, Drogba nói với tôi: ‘Cảm ơn ông. Tôi sẽ chiến đấu vì ông. Ông sẽ không hối hận đâu. Tôi sẽ trung thành với ông mãi mãi.’
Và cậu ấy đã làm đúng như đã hứa…”
“Có một khoảnh khắc sau mùa giải đầu tiên tại Chelsea, tôi muốn trở lại “vùng an toàn của mình”: về với Marseille, trở thành ngôi sao duy nhất…”
“Nếu cậu muốn trở thành vị vua duy nhất, hãy trở lại với đội bóng mà cậu từng thi đấu. Còn ở đây, chúng ta có 22 vị vua. Vì thế, cậu phải chấp nhận làm việc cùng đội hoặc ra đi: trở lại với nơi mà cậu là vị vua duy nhất, nơi là mọi người đều phải phục tùng… “
“Lòng trung thành của Drogba thể hiện ở khả năng lãnh đạo và cách cậu ấy sẵn sàng đối mặt với những thời khắc khó khăn. Vào những thời khắc ấy, điều quan trọng nhất là sát cánh bên cạnh lãnh đạo và đồng nghiệp của bạn. Cậu ấy là một người mà tôi biết rằng tôi có thể tin tưởng vào bất cứ khi nào và tại bất cứ nơi đâu.
Khi đội gặp áp lực, Drogba sẽ giúp phòng ngự; khi cậu ấy cảm thấy đau đớn, cậu ấy sẽ cố gắng hết sức và tất nhiên là làm điều cậu ấy giỏinhất: ghi bàn.”
“Những bàn thắng đó đã mang lại cho Drogba những danh hiệu và giải thưởng, nhưng những gì tôi nhớ nhất lại là muôn vàn câu chuyện mà chúng tôi có cùng nhau”,